Hắn quay đầu liếc nhìn Tiêu Vân Chước một cái, thấy trong mắt nàng loé ánh sáng, đúng là vô cùng hưng phấn.
Nàng… có ý gì?
“Huynh nhìn người này một chút…” Tiêu Vân Chước đột nhiên dừng lại: “Làm nhiều chuyện ác, tướng mạo cũng sẽ khiến cho người ta căm hận, mặt mày dữ tợn, hơi thở khô khan tinh thần hỗn loạn mắt không gợn sóng, không bao lâu nữa chắc sẽ chết ở đây, đáng đời nha.”
Tiêu Văn Việt nhìn về phía nàng chỉ.
Phạm nhân này đang nổi giận đùng đùng chỉ về phía muội muội hắn mắng to.
Hai tay thậm chí cũng muốn duỗi ra khỏi nhà lao, muốn chạm vào người Tiêu Vân Chước, nhưng ấy vậy mà muội muội này của hắn một chút cũng không có cảm giác khó chịu, lại vẫn đứng ở nơi đối phương không chạm vào được, chỉ trỏ.
“Nơi này, người này chắc chắn là trộm, huynh xem ngũ quan dáng vẻ của hắn ta cũng không tệ lắm, nếu như không đi trên con đường này, cả đời cũng có thể giàu có, chỉ tiếc không quản được bản thân tham lam, lúc này mới dưỡng ra được thái độ lén lút thậm thụt… Trên người hắn ta còn dính chút huyết khí, nên là lúc trộm đồ đã g.i.ế.t. người à? Ách… Thế sự vô thường, một bước sai, từng bước sai.” Tiêu Vân Chước nghiêm túc thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play