Lúc này Oanh Nhứ cũng nhìn ra được, vị cô nương này dường như nóng lòng muốn thể hiện năng lực của mình nên chọn một khúc nhạc tương đối khó.
Nhưng giai điệu không phải càng khó càng tốt.
Những thứ không phù hợp với mình, cho dù có lặp lại mười lần trăm lần thì vẫn là không phù hợp. Một tiểu cô nương mới chỉ mười sáu tuổi, trẻ trung ngây thơ, chưa hề trải qua đau khổ thế tục thì căn bản không thể thấu hiểu được cầm ý.
Quá vội vàng rồi.
Oanh Nhứ cảm thấy hơi đáng tiếc, chỉ là trên mặt vẫn tỏ vẻ thong dong.
Sau khi khúc nhạc của Khương Nguyên kết thúc, nàng lại đứng ở trước mặt Oanh Nhứ, dáng vẻ điềm tĩnh không kiêu ngạo không tự ti: “Vãn bối đã từng nghe nói qua về cảnh ngộ cuộc đời của Oanh cầm sư, tự xét cũng thấy mình có vài phần tương tự. Mỗi lần cảm thấy có chút khó khăn hay nghi ngờ lại nghĩ đến tinh thần kiêu ngạo bất khất của Oanh cầm sư, liền sinh ra mấy phần động viên và cổ vũ, vậy nên đối với ta mà nói, Oanh cầm sư đã giống như lão sư của ta rồi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play