Hoàng đế đã mất hết kiên nhẫn, lập tức ra lệnh cho hai cung nữ ấn chặt Lâm Nam Tuyết lại, rồi từng lớp, từng lớp áo bị xắn lên.
Trên cánh tay trắng ngần của nàng ta, hiện ra một mảng mẩn đỏ kinh hoàng—hoàn toàn giống hệt những vết trên người bọn ăn mày.
Kiếp này, kẻ bị đám ăn mày làm nhục… hóa ra lại chính là Lâm Nam Tuyết.
Đêm ấy, ta đã kéo Phó Uyên trốn vào nhà củi.
Đám ăn mày không tìm được ta, nhưng lại gặp đúng Lâm Nam Tuyết—người được sắp xếp đến “giải dược” cho Thái tử.
Mà bọn cầm thú đã lên cơn thì dẫu ngươi có xưng là công chúa, là Quốc công cũng chẳng ngăn nổi.
Khi ta thấy Lâm Nam Tuyết vừa trông thấy bọn ăn mày đã nôn khan, ta đã mơ hồ đoán được bảy tám phần.
Sau lại thấy nàng ta mặc giá y dày nặng, cổ tay cổ áo che kín không chừa khe hở, ta càng thêm khẳng định.
Vì ở kiếp trước, ta cũng từng bị lây loại mẩn đỏ này, từng bị Đoạn Minh chửi rủa là mắc thứ bệnh dơ bẩn, dùng nó để sỉ nhục ta sau khi thành thân.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play