Lúc này, chông Trân Phượng Nha đi đến vừa vặn nghe được những lời này, tức giận đến đạp bà ta hai phát: “Cho bà lắm mồm này.”
Sau đó lại hiện khuôn mặt tươi cười với trưởng thôn rồi nói: “Trưởng thôn, chúng ta đừng báo công an, tôi bằng lòng bồi thường tiền, chúng tôi bồi thường tiền được không?”
Lúc này Từ Trạch Minh và Hà Tiểu Thiến ở bên cạnh vẫn không nói chuyện, sau khi nhận được tín hiệu của Đường Tiêu Tiêu mới lên tiếng.
“Không được, nhất định phải báo công an, thanh niên trí thức chúng tôi tới đây để kiến thiết nông thôn, chịu uất ức còn không thể báo công an sao?” Hà Tiểu Thiến chống nạnh lớn tiếng nói, khí thế này giống như không báo công an thì thê không bỏ qua.
“Trưởng thôn, việc này nhất định phải cho thanh niên trí thức Đường và đồng chí Tống một sự công bằng, bằng không tập thể thanh niên trí thức chúng tôi sẽ đến ban công tác thanh niên trí thức tố cáo chuyện thôn mọi người bao che.” Từ Trạch Minh tiến lên một bước.
Trưởng thôn qua lại một vòng ở trên người ba người, thâm cảm thán ba người này phối hợp thật hay, đúng là không phục cũng không được: “Mọi người muốn thế nào mới không đi báo công an?”
Đường Tiêu Tiêu nhìn Từ Trạch Minh một cái, cô không biết tình huống nhà Trần Phượng Nha, nhưng Từ Trạch Minh tới lâu hơn nên vẫn biết đôi chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play