“Ba mươi đồng là đủ rồi, không cần đưa thêm nữa.” Dù sao cũng không thể tiêu hết ba mươi đồng trong một tháng được.
“Mẹ, hiện tại tiền phụ cấp của con đã hơn một trăm đồng rồi, con có tiền mà.”
“Đó cũng là số tiên con dùng mạng đổi lấy, con giữ lại cưới cho mẹ một cô con dâu càng sớm càng tốt là được.”
“Mẹ, mẹ lại như vậy rồi.”
“Như vậy, như vậy là sao. Con cũng đã hai mươi lăm tuổi, người khác ở tuổi này, con cái đã có thể đi mua nước tương được rồi…”
“Mẹ, mẹ, mẹ, con nhức đầu quá, con đi ngủ đây.” Nói xong, Tống Cảnh Chi nằm xuống, nhắm hai mắt lại.
“Con khiến mẹ tức chết đi được.” Mẹ Tống trừng mắt nhìn anh, cầm ống nhổ đi ra ngoài.
Sau khi Đường Tiêu Tiêu trở về, cô lấy nửa cân kẹo sữa hiệu Thỏ Trắng mua lúc sáng và hai cái hộp lớn từ trong không gian ra, tiếp đó gói đồ kỹ lại rồi đi đến nhà trưởng thôn.
Bây giờ mỗi ngày cô đều phải đi đưa canh cho Tống Cảnh Chị, lại còn phải thường xuyên chăm sóc cho anh nên cô cũng sẽ thường xuyên phải xuất hiện trước mặt anh, nếu không làm vậy thì làm sao có thể khiến cho anh tin tưởng cô được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT