Lúc ở khu gặp thiên tai, anh chỉ chuyên tâm cứu nạn chứ không nghĩ quá nhiều. Đến khi mọi chuyện lắng xuống, nhớ lại những hình ảnh kia, tâm trạng anh cũng khó mà bình thường lại được.
Đường Tiêu Tiêu xoay người lại ôm anh, nhẹ nhàng võ lên lưng anh.
Thời gian dài cứu hộ và xây dựng lại sau thiên tai, anh cũng chưa được nghỉ ngơi đàng hoàng, trên đường về cũng không có nghỉ ngơi. Dưới sự trấn an của vợ, anh nhanh chóng nhắm hai mắt lại.
Đường Tiêu Tiêu nhìn góc nghiêng của anh, cho khi có tiếng ngáy nhè nhẹ, cô mới giơ tay lên sờ mặt anh.
Bởi vì không có thời gian xử lý, cằm anh đã mọc đầy râu.
Bất kể là bây giờ hay là sau này, hình tượng quân nhân và lính cứu hỏa luôn rất cao lớn, vĩ đại, lại có vẻ như không ai có thể nghĩ đến, nhưng thật ra thì bọn họ cũng là người bình thường.
Chỉ là bọn họ dùng thân thể máu thịt của mình để bảo vệ tổ quốc và nhân dân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT