“Tống Cảnh Chi, anh có ý gì, em là bò sữa đấy à?” Cô vốn đã thấy ấm ức vì sáng sớm nay tinh thân anh phấn chấn, còn mình thì đau nhức toàn thân. Bây giờ lại còn bị lời nói của anh chọc giận.
“Không có, không có, vợ à, anh không dám.” Anh vội vàng nói xin lỗi vì mình lỡ lời.
“Đã muộn.” Cô liếc anh một cái, cầm lấy chén và muỗng trong tay anh rồi tự uống.
Uống xong, cô đặt chén lại xuống tay anh: “Mời anh am hai đứa nhỏ con anh biến mất khỏi phòng em ngay, đừng quấy ray em ngủ.”
Cô chỉ chỉ ra ngoài cửa, nháy mắt với anh.
“Tuân lệnh, vợ đại nhân, lát nữa bọn trẻ đói anh lại tới tìm em.” Anh thu dọn chén, mỗi tay ôm một đứa bé đi ra ngoài.
Trải qua thời gian hai tháng này, Tống Cảnh Chi đã làm động tác ôm con rất thành thục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT