Cảm nhận được Lâm Diệu Diệu đang nhìn mình, Vạn Vĩnh Phong như bị bắt quả tang làm sai, cứng người dậy, đưa tay lên che miệng, khẽ ho một tiếng, rồi chống gậy quay người bước ra khỏi đám đông.
Lâm Diệu Diệu nhanh chóng bước tới, cười hỏi, "Ở lâu như vậy rồi, ở khách sạn có quen không?"
Vạn Vĩnh Phong dừng bước, nhìn Lâm Diệu Diệu, cảm giác bối rối vì bị bắt quả tang vẫn chưa qua đi, lại không muốn nàng nhìn thấu, đành cố làm ra vẻ bình tĩnh, cười nói, "Khách sạn kinh doanh tốt lắm, trách không được nhiều người tranh nhau muốn vào ở như vậy."
"Thích ở thì cứ yên tâm ở lại đây, chỉ cần không vi phạm quy định của khách sạn, muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu." Lâm Diệu Diệu cười nói, trong lời nói mang chút đe dọa.
Vạn Vĩnh Phong khác với những khách trọ khác, vạn nhất hắn gây rối trong khách sạn, nàng còn phải mất công ứng phó.
Vạn Vĩnh Phong cười như không cười nói, "Mỗi nơi đều có quy tắc của mỗi nơi. Ở đây thì phải tuân theo quy tắc ở đây."
"Lâm lão bản, ta còn có việc phải làm nên xin phép đi trước." Nói xong, hắn cầm gậy gõ mạnh xuống đất, phát ra một tiếng vang lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play