Nói chuyện nửa ngày, Lâm Diệu Diệu cảm thấy mình đã học hỏi được rất nhiều về việc bày hàng, định giá sản phẩm, và cách dùng lời lẽ để bán được hàng.
Dù có những thứ có thể dùng được, có những thứ không, nhưng nắm vững những điều này, cho dù khách sạn không còn, nàng cũng có thể kiếm sống bằng việc bán hàng rong.
Nếu lúc đầu không ràng buộc với hệ thống sống sót để mở khách sạn, mà nàng nắm giữ nhiều kiến thức như hiện tại, nàng cũng sẽ không lâm vào đường cùng không sống nổi.
Chỉ là như vậy, nàng sẽ không có duyên với hệ thống, với khách sạn nữa.
Hai người nói chuyện rất hợp nhau, cứ thế nói đến chiều tối, rồi cùng nhau ăn tối mới chia tay.
Buổi tối, Lâm Diệu Diệu rửa ráy xong, dựa vào đầu giường, thống kê tổng sản lượng thành phẩm của nhà máy.
Sau đó, nàng gửi một thư mời trong nhóm chat lớn của khách sạn và trên diễn đàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play