Nhắc đến bà, ánh mắt cô gái tối sầm lại, nhẹ nhàng thở dài, "Có những bức thêu là bà thêu lúc còn trẻ, có những bức là bà thêu sau khi bị liệt, bây giờ đều lấy ra bán rồi."
Thêu thùa là sở thích lớn của bà nàng, lúc trẻ sau khi tan làm, có thời gian rảnh là thêu một chút, thêu xong đóng khung cũng không nỡ đem đi bán, đều cất trong một cái hộp bảo quản cẩn thận.
Sau khi bị liệt không làm việc được, cả ngày ngồi xe lăn, thời gian rảnh rỗi nhiều hơn, đều đem ra thêu hoa.
Lâm Diệu Diệu hỏi: "Bà có nỡ bán không?"
Đừng nói là cô gái tự mình lén lấy đồ của người già ra bán lấy tiền, nếu là như vậy thì không tốt.
Cô gái bất đắc dĩ nói: "Nỡ hay không nỡ thì có ích gì, tiền tích góp gần hết rồi, ta còn đi học, không có thời gian đi làm thêm kiếm tiền, lại còn phải đóng phí nhà và phí hội viên, bà còn phải mua vải và chỉ thêu, chỗ nào cũng cần tiền, ngoài bán mấy bức đồ thêu, cũng không còn cách nào tốt hơn."
Nói xong, nàng ta đưa bức Bách Hợp Đồ đã gói cho Lâm Diệu Diệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play