Sau đó, Lâm Diệu Diệu gửi một bảng trống vào nhóm lớn của mỗi tòa nhà. Trên bảng có ghi ngày tháng, bữa sáng, bữa trưa, bữa tối muốn ăn, cùng với những vật dụng sinh hoạt cần thiết và thiếu.
Sau khi khách điền xong, sẽ có tình nguyện viên đi lấy cơm, mang đồ dùng sinh hoạt, dùng xe đẩy đẩy đến từng tầng, rồi đặt chúng xuống đất, bấm chuông cửa. Khách trong phòng sẽ tự ra lấy, toàn bộ quá trình không có bất kỳ sự tiếp xúc nào, giảm thiểu tối đa sự lây nhiễm virus.
Lâm Diệu Diệu còn thuê những người có dị năng trị liệu luân phiên trở về nghỉ ngơi để làm thêm giờ sàng lọc những người nhiễm bệnh trong khách sạn và tiến hành cứu chữa.
Với nhiều biện pháp của Lâm Diệu Diệu, tình hình dịch bệnh tại khách sạn Diệu Diệu nhanh chóng được kiểm soát.
Còn những người ở khách sạn, ngoài việc mỗi ngày ở trong khách sạn, không được ra ngoài, mất tự do, còn lại mọi thứ đều như thường lệ.
"[Ảnh][Ảnh], nhìn xem, rau cải thìa xào, thịt bò xào sa tế, thịt ba chỉ chiên giòn, tôm xào. Toàn là đồ gọi buổi sáng. Nói thật, ngoài việc không được ra ngoài hơi mất tự do, ta còn khá thích cuộc sống hiện tại."
"Khách sạn Diệu Diệu còn có thể gọi món sao? Chết tiệt, như vậy thì tuyệt quá. Bốn món, món nào cũng tốt hơn đồ căn cứ cung cấp. Ta ăn cơm của căn cứ cung cấp đến phát ốm rồi, không ăn thì không được. Ta không tích trữ lương thực và nước uống, ta khổ quá."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT