Lục Trúc Tây im lặng một lúc lâu, trả lời: “Nhớ nhầm.”
Kiều Nhiễm phụ họa: “Đúng đúng đúng, chính là nhớ nhầm.” Ai tin chứ.
Lục Trúc Tây từ khi trở thành đội trưởng đội nhỏ, chưa từng xảy ra sai sót cơ bản như nhớ nhầm.
Kiều Nhiễm liếc nhìn Lâm Diệu Diệu, rồi lại liếc nhìn Lục Trúc Tây, đột nhiên cảm thấy đầu mình vô cùng sáng láng, sánh ngang với đèn của đại sảnh khách sạn.
Hắn cảm thấy nhàm chán, vẫy tay: “Ta có việc phải đi trước, hai người nói chuyện đi.”
Lâm Diệu Diệu nháy mắt với Lục Trúc Tây, ra hiệu cho hắn: “Đi thôi, chúng ta đi xem khu trồng trọt trước đi, chắc cũng không chậm trễ một ngày.”
Trên đường đi đến khu trồng trọt, Lục Trúc Tây mím môi: hỏi Lâm Diệu Diệu đang đi phía trước, “Căn cứ Trung ương bận lắm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play