Lâm Diệu Diệu hơi nhíu mày, phủ nhận: “Không, chỉ là cảm thấy những thực vật đột biến này quá đáng sợ, phái thêm vài người trực ban, ứng phó cũng nhẹ nhàng hơn.”
Triệu Quang Minh đồng ý: “Nói đúng, đợi người có năng lực hoàn thành nhiệm vụ trở về, ta sẽ đi xin thêm hai đội săn.”
Nói xong, hắn lại cười: “Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, với năng lực của Trúc Tây và bọn hắn, tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Lâm Diệu Diệu chợt nhớ tới điều gì, lại hỏi: “Bọn hắn trực ban tại sao không vào phòng thí nghiệm, đứng ở hành lang, nếu phòng thí nghiệm xảy ra chuyện gì thì kịp không?”
“Lâm lão bản cứ yên tâm, bọn hắn dù đứng ở đây trực ban cũng kịp.” Triệu Quang Minh chỉ nói vậy thôi, nhưng tại sao lại kịp, hắn cũng không nói thêm nữa.
Hắn không muốn nói, Lâm Diệu Diệu cũng không tiện hỏi nữa, dù sao các quy tắc trong phòng thí nghiệm được đặt ra đều có lý do nhất định, không nói với nàng thì không cần thiết phải nói.
Sau khi xem xong hoa sen đột biến, Lâm Diệu Diệu cáo biệt Triệu Quang Minh rồi về phòng khách sạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT