“Sau đó phát hạt giống đi, để mọi người khai hoang trồng trọt, những người biểu hiện tốt và ổn định, sau khi qua kiểm tra, có thể có tư cách cư trú tại căn cứ Ốc Đảo.”
Phương Thanh Đại trước đây khinh thường những người đó.
Nhưng giờ nghĩ thông rồi, những người bình thường đó ngay cả cơ hội học chữ cũng không có, cơm no áo ấm còn khó, đâu có cách nào để lấy điểm đi học những thứ vô dụng?
Không ăn thì đói, không học thì ngu.
Khi kho lẫm đủ đầy thì biết lễ nghĩa, khi ăn mặc đủ thì biết vinh nhục.
Người bình thường ở vùng đất hoang tàn không thể kích hoạt dị năng, mất đi cơ hội duy nhất để thay đổi giai cấp, vậy thì dù phẩm chất của người đó có tốt đến đâu, tam quan có đúng đắn đến đâu, cũng không thể khiến hắn ăn no mặc ấm.
Chỉ càng khiến hắn trong xã hội đầy ác ý ngày càng không có không gian sinh tồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT