Hoang nguyên rộng lớn bằng phẳng, rất ít có đồi đất nhô lên, cho nên chỗ đó vẫn khá rõ ràng.
Nghe nói đám người kia ở chỗ đống đất, Phương Thanh Đại kinh ngạc: "Ở vị trí dễ thấy như vậy? Trước đây căn cứ Chu Tước có thể dung túng bọn họ ngang nhiên như vậy sao?"
Cướp quyền thất bại lui đi, không nói là phải trốn tránh như chó nhà có tang, ít nhất cũng không nên ở ngay rìa lãnh thổ của người ta mà ngang nhiên lập nghiệp chứ?
Cảnh Nghị giải thích: "Trước đây người lãnh đạo phương này chỉ cờ kém một nước, tuy thua thiệt nhưng trong căn cứ vẫn có không ít dân chúng ủng hộ hắn."
"Hắn dẫn theo thân tín lui về đây chờ thời cơ phản công, người nắm quyền của căn cứ Chu Tước biết, nhưng không thể thực sự tận diệt, nếu không dễ dàng gây ra sự phản đối của dân chúng trong căn cứ."
"Hơn nữa lúc đó tranh quyền cũng coi như hai bên cùng tổn thương, thế lực còn lại của căn cứ Chu Tước, cũng không nhất định có thể một đòn chí mạng. Cho nên hai bên tạm thời ổn định lại, nghĩ đến từ từ tìm cơ hội."
Ai ngờ hai bên đều không chờ được cơ hội, cứ thế kéo dài nhiều năm như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play