Thời gian thấm thoắt trôi, chẳng mấy chốc đã đến thứ sáu. Theo lệ thường của trường Cửu Trung, tuần đầu tiên sau khai giảng sẽ được nghỉ cuối tuần. Khương Duyệt Ngàn cũng dự định về nhà thăm bà ngoại, tiện thể đón bà lên trấn ở cùng mình.
Dù sắp được nghỉ, Khương Duyệt Ngàn vẫn nghiêm túc học hết các tiết, hoàn toàn khác với đời trước, tâm hồn treo ngược cành cây.
Tan bốn tiết học, Khương Duyệt Ngàn về ký túc xá thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà.
Ra đến cổng trường, thấy siêu thị, Khương Duyệt Ngàn ngẫm nghĩ rồi không vào mua gì. Biết đâu ngày mai bà ngoại đã chuyển lên trấn ở cùng mình rồi.
Nhà Khương Duyệt Ngàn cách trấn Trường Nhạc không xa, nhưng giao thông thì đúng là chẳng mấy tiện lợi. Đợi mãi không thấy xe, Khương Duyệt Ngàn quyết định bắt "xe ôm".
Ngồi trên xe, ngắm cảnh ven đường, lòng Khương Duyệt Ngàn ngổn ngang trăm mối. Đời trước, cô đã gần 3-4 năm không gặp bà ngoại, lại còn không học hành đến nơi đến chốn, để bà phải chịu đựng bệnh tật đến chết. Nghĩ đến đó, Khương Duyệt Ngàn vô cùng áy náy.
Đời này được sống lại, Khương Duyệt Ngàn tự nhủ phải khác đi, nhất định không được đi lại vết xe đổ, ít nhất phải để bà ngoại an hưởng tuổi già.
Trong lúc suy nghĩ, xe đã dừng trước cửa nhà. Nhìn căn nhà nhỏ quen thuộc, lòng Khương Duyệt Ngàn trào dâng nỗi hoài niệm. Cây hồng trước cửa, hàng rào tre bao quanh, mọi thứ vẫn yên ắng, như chẳng có gì thay đổi. Thoáng chốc, Khương Duyệt Ngàn còn ngờ rằng những chuyện trước khi trọng sinh chỉ là một giấc mơ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play