Cuối tháng Bảy, nắng nóng đã tan, sương trắng giáng xuống.
Hoài An chưa phải đi học, nên tranh thủ ngủ nướng. Sáng sớm hôm ấy, lúc Trần Manh dậy, Hoài An vẫn còn đang mơ màng.
Xe ngựa nhà họ Trần đã đậu trước cửa, cậu rón rén vào phòng tây, nhét một cái túi tiền vào gối Hoài An, rồi đến nhà chính từ biệt thúc phụ thẩm thẩm.
Cậu mặc chiếc áo vải thô màu trắng do Hứa Thính Lan tìm người may cho, nhìn đơn sơ mà thoải mái. Chỉ là cậu vẫn gầy quá, mặc quần áo như cây gậy trúc mặc đồ.
Ở chung lâu như vậy, bà cũng quý Trần Manh lắm, thấy thằng bé sắp phải đi, lòng có chút hụt hẫng: "Manh nhi, đây cũng là nhà con, lúc nào muốn về cứ về."
Chỉ có thể nói đến thế, dù sao Trần Manh cũng về với tổ tông, nói nhiều lại thành chia rẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play