Thẩm Tầm nhìn viên đạn bắn vào lớp băng, ánh mắt hơi tối lại. “Ta không sao, đứng dậy đi.”
Lai Phúc liếm kính bảo hộ trên mắt Thẩm Tầm. Thẩm Tầm lấy khăn giấy lau nước miếng của Lai Phúc, đứng dậy khỏi mặt đất. Thẩm Tầm cẩn thận tiến lại gần tường, lộ ra nửa cái đầu nhìn về phía bên phải.
Lai Phúc cũng đi theo sau Thẩm Tầm nhìn về phía bên phải. Ngô Lượng quay đầu lại vừa lúc đối diện với tầm mắt của một người một báo. Thẩm Tầm nhếch mép cười, Lai Phúc hướng về phía Ngô Lượng nhe răng.
Thẩm Tầm hét lớn: “Hắn ở phía trước, hắn ở đây. Cái kẻ đội mũ xanh, mặc áo bông ngắn màu đen, hắn là đại ca của đám người này.”
Giọng nói này sao nghe quen thuộc thế. Trong nháy mắt, đạn đã bắn dồn dập về phía Ngô Lượng.
Thẩm Tầm liếc mắt khiêu khích.
“Ta khốn kiếp, con mẹ nó.” Ngô Lượng nằm rạp trên mặt đất tránh đi, một tay giật luôn cái mũ trên đầu. Gió lạnh thổi tới, trán Ngô Lượng đau nhói.
“Lượng ca, còn quần áo.” Một tiểu đệ trung thành kéo áo của Ngô Lượng.
“Cút đi, ngươi làm gì vậy.” Ngô Lượng nhịn cơn gió lạnh buốt, đầu hắn gần như mất tri giác. Cái tên ngốc này còn muốn cởi quần áo của hắn, là muốn hắn chết cóng sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play