Tây Đô thành nội, Lữ Thụ rõ ràng cảm nhận được trong Tây Đô hành cung chỉ còn lại một chùm năng lượng tồn tại, luồng năng lượng đó giống như ngọn lửa bốc cao ngút trời, không ai có thể xem thường.
Chỉ là bó đuốc lửa này chưa bao giờ lay động, ngay cả khi hai đại tông sư dưới trướng đối phương đều tử vong, đối phương cũng chưa từng có ý định rời khỏi hành cung để giết địch, chỉ lẳng lặng đứng ngoài quan sát, như thể tiếng la giết rung trời bên ngoài đều không liên quan gì đến mình.
Lữ Thụ bỗng nhiên suy nghĩ tại sao Đoan Mộc Hoàng Khải bây giờ giống như đã từ bỏ chống cự, thậm chí hắn từng cho rằng Đoan Mộc Hoàng Khải có phải đã chết rồi, nếu không tại sao thủy chung không hề lộ mặt.
Thế nhưng năng lượng ba động không giả, người chết không có năng lượng ba động.
Lữ Thụ từng bước tiến vào Tây Đô hành cung, xuyên qua bức tường thành cao ngất màu đỏ ngói xám, nơi đây đã không còn thủ vệ, thủ vệ đều đã chiến tử.
Ngự Long Ban Trực đi theo sát sau lưng Lữ Thụ, tiếng áo giáp ma sát sàn sạt tựa như sát khí thực chất.
Trương Vệ Vũ cùng những người nội điện trực thì mặc Hám Sơn giáp tuần tra trên trời, bọn họ dò xét mặt đất, đề phòng trong hành cung còn ẩn giấu kẻ lọt lưới nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT