Cái học muội này đúng là biết khơi chuyện. Lúc này, Dao Dao và Đàm Ngân Thanh một bên ra sức nhớ tên, một bên cố hình dung lại mặt mũi, thi nhau kể: nào là học muội bị thương cậu còn mua thuốc cho, nào là có người tặng cậu hoa... đúng không, đúng không?!
Đàm Tinh Úy vừa gắp thêm hai miếng ớt cay, cay đến mức muốn khóc thét.
"Không phải... Khoan đã..." Tô Nhứ nhận ra mình không thể bắt bọn họ dừng lại được, liền vội cầm một xiên thịt nướng nhét vào miệng Đàm Ngân Thanh, đồng thời đưa tay chộp lấy tay Dao Dao: "Đừng nói nữa."
Hai người mới chịu ngậm miệng.
"Nào, nào, Tinh Tinh, chúng ta cạn ly nào." Bên kia, Trần Tịnh đã đưa ly rượu tới trước mặt Đàm Tinh Úy.
Đàm Tinh Úy nuốt miếng ớt cay, cụng ly với Trần Tịnh, nhưng vẫn không quên dựng cao đôi tai hóng chuyện.
"Đều không phải." Ngồi bên cạnh, Tô Nhứ lên tiếng: "Không phải người trong trường mình."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT