"Hơn nữa, chút vết thương này có gì đáng lo? Năm đó tôi ở chùa Văn Thanh nằm ba năm cũng sống lại được. Trên người đàn ông mà không có chút dấu vết của sự phấn đấu thì còn gọi gì là đàn ông?"
". . ."
Hồi lâu sau, hành lang bệnh viện chìm trong im lặng.
"Dấu vết."
Hai chữ này, dùng rất hay.
Cuối cùng, Kiều Thời Khiêm cũng không nói gì nữa.
Khoảng mười giờ, Hoắc Dận quả nhiên tỉnh lại trong phòng chăm sóc đặc biệt. Lúc đó, Domoto Shōki từ Nhật Bản cũng đã đến. Có anh ta ở đây, Hoắc Dận về cơ bản sẽ không có vấn đề gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT