Đúng là đáng đời. Đáng tiếc chỉ có như vậy thì quá hời cho đối phương rồi.
Tuy rằng trong lòng mọi người đều có chút lo lắng, nhưng tay chân lại không hề chậm trễ, cố gắng làm công việc gần xong trước khi người mua đậu hũ kéo đến.
Ngưu nương tử vừa hay ăn cơm xong cũng vừa tới, thấy vậy liền tiến lên phụ giúp dọn đậu hũ.
Biết được tối hôm qua có kẻ xấu mò đến, Ngưu nương tử nhổ một bãi nước bọt một cách giận dữ: "Không ngờ thôn chúng ta lại có loại người này! Nếu để ta bắt được, ta nhất định không tha cho hắn!"
Những ngày làm việc ở đây, Ngưu nương tử cảm thấy vô cùng thoải mái. Gần nhà, tiền công mỗi ngày cũng được trả nhanh chóng, lại còn có thể thỏa mãn cái máu thích tán gẫu của mình.
Nếu để kẻ nào đó thực hiện được ý đồ, phá hỏng việc làm ăn của chủ nhà, thì bà ấy biết tìm đâu ra việc tốt như vậy nữa.
Bà ấy đang thầm suy nghĩ làm thế nào để tóm được con sâu làm rầu nồi canh này, lại nghe thấy Hứa Tri Nam hỏi bà ấy có biết người đàn ông lần trước đã cứu Vương Xuân Hoa là ai không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT