Vương thị hừ mạnh một tiếng, rõ ràng là tán đồng với cách nói của Vương Xuân Hoa.
"Bác Cả, chúng ta đều đã phân gia rồi, không tính toán rõ ràng một chút sao được? Với lại, việc làm ăn này cũng không phải của riêng nhà chúng cháu, chúng cháu hùn hạp với nhà Thảo Nha mà."
Liễu Phương Phương trề môi, giọng điệu quái gở nói: "Vậy cô tìm người xay đậu, sao không tìm chú Hai của cô?"
"Một ngày mười văn tiền, chú Hai có chịu làm không? Mà chú Hai có chịu thì ruộng nhà các người ai lo?" Hứa Tri Nam chẳng nể nang gì bà ta, vặn lại ngay: "Đàn ông nhà họ Lý ai cũng khỏe mạnh cả. Đừng nhìn Lục Ngưu nhà cháu chỉ là thằng nhóc choai choai, chứ nói về sức lực, chưa chắc chú Hai đã hơn được nó đâu."
Đây quả thực là lời nói thật. Mặt Hứa Chí Cường đỏ bừng lên, Liễu Phương Phương cũng cứng họng, như quả bóng xì hơi, không nói được lời nào. Đúng vậy, ruộng trong nhà cần phải có người quán xuyến. Xét cho cùng, đó mới là cái gốc. Cái việc buôn bán đậu hũ này chưa chắc đã làm được lâu dài.
Liễu Phương Phương im lặng, nhưng Vương Xuân Hoa thì vẫn còn ý kiến.
"Vậy cô còn tìm Ngưu nương tử bán đậu hũ phụ. Việc này có gì khó đâu mà phải tìm người ngoài?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT