Tạ Phùng Thu tức nghẹn, hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Tri Nam một cái, rồi há miệng định biện bạch cho mình vài câu. Tạ Chính thấy nha đầu này run lẩy bẩy, liền theo bản năng cho rằng thằng con quý tử nhà mình đang bắt nạt người ta, bèn xua tay ra hiệu cho cậu đừng nói gì kẻo làm người ta sợ.
Thấy Tạ Phùng Thu vẫn vẻ mặt không phục, Tạ Chính đỡ trán, không khỏi có chút đau đầu với tính cách ngang ngược của đứa con trai nhỏ này.
Sao đến đây rồi mà vẫn cái tính ngang ngược như vậy chứ?
"Ngươi có oan khuất gì cứ nói ra, bản quan sẽ tự mình làm chủ cho ngươi." Tạ Chính thu lại vẻ mặt, nghiêm nghị nói.
Nếu thằng nhóc này làm chuyện gì xấu, ông cũng tuyệt đối không dung thứ. Huyện lệnh hiển nhiên đã hiểu lầm điều gì đó, nhưng Hứa Tri Nam cúi đầu nên không phát hiện ra, chỉ một mực kể lể nỗi oan của mình.
Nàng kể lể bác cả nhà mình bất hiếu ra sao, ngu dốt thế nào, vậy mà lại bị kẻ lừa đảo lừa hết sạch gia sản, cuối cùng không còn cách nào khác, đành phải tiu nghỉu ra chiến trường. Nhưng người thì đi rồi, tiền cũng không còn. Hại cả nhà các nàng sống trong cảnh khốn cùng. Bà nội nàng tức đến phát bệnh, đến nay vẫn nằm trên giường không dậy nổi.
Xong rồi lại một hồi nịnh nọt huyện lệnh đại nhân. Nghe nói huyện lệnh đại nhân mới đến là vị quan thanh liêm, yêu dân như con, nên nàng mới cả gan đến huyện nha tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tạ Chính nghe xong, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm. May quá, may mà không phải thằng ranh con này làm chuyện gì xấu, đúng là ông đã nghĩ oan cho Thu Nhi rồi.
Chuyện Hứa Tri Nam nói cũng dễ giải quyết, Tạ Chính ra lệnh cho người tìm tiểu lại phụ trách hồ sơ vụ án và thẩm vấn phạm nhân đến. Vừa hay, kẻ lừa đảo đó trước đó đã bị bắt giam, cũng đã khai rõ ràng hành vi lừa đảo của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play