Nàng tự hỏi: "Không biết người ở đây có ăn củ mài và khoai sọ không."
Khi đến thế giới này nàng mới phát hiện, trên bàn ăn của họ chỉ có kê, kiều mạch và rau dại, còn vườn rau cũng rất nghèo nàn.
Nàng nghĩ: "Cũng có thể là thực đơn của những thường dân như bọn mình không được phong phú."
Trên đường xuống núi, nàng phát hiện có một bóng người nhỏ gầy đang cặm cụi đào rau dại. Nàng bé đó thấy có người tới liền ngẩng lên, để lộ ra khuôn mặt dính đầy đất cát và còn có cả vết thương.
"Thảo Nha." Hứa Tri Nam nghĩ thầm, đây hình như là Thảo Nha mà Đại Hoa đã nhắc đến.
"Đại Nha!" Thảo Nha buông nắm rau dại trong tay xuống, theo bản năng nở một nụ cười với nàng, nhưng rồi lại hơi tiu nghỉu: "Đã lâu không gặp ngươi."
Hứa Tri Nam nhớ lại, Đại Nha trước kia thường xuyên cùng Thảo Nha đi đào rau dại và nhặt cỏ heo, cho nên hai người cũng có chút cảm giác đồng bệnh tương liên. Tuy nhiên, từ khi nàng đến đây thì đã không còn tìm Thảo Nha chơi cùng nữa, có lẽ vì vậy mà nàng này đã có chút buồn lòng. Hứa Tri Nam nở một nụ cười tươi rồi đến gần nói chuyện với Thảo Nha.
Thảo Nha dù sao cũng còn nhỏ tuổi, hai người lại từng chơi với nhau từ trước, cho nên sau khi Hứa Tri Nam vừa giải thích vừa dỗ dành thì họ liền thân thiết trở lại. Hứa Tri Nam thấy không khí đã hòa hợp, liền chỉ vào vết thương trên mặt Thảo Nha rồi lo lắng hỏi: "Thảo Nha, ngươi làm sao vậy, có phải cha ngươi lại đánh ngươi không?"
Hoàn cảnh gia đình Thảo Nha còn phức tạp hơn nhà nàng nhiều: cha nàng hay say rượu, lại còn đánh đập vợ con. Mẹ Thảo Nha vì không sinh được con trai nên đành nén giận, còn mấy chị em nàng thì bị đối xử và sai khiến như heo chó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT