Thanh Đạo Tử lúc này mới phản ứng lại, lắp bắp: "A Nam, không... không thể nào."
Hứa Tri Nam lắc đầu: "Con chỉ suy đoán vậy thôi."
Thanh Đạo Tử hít một hơi lạnh, răng như muốn đóng băng: "Sư huynh của ta năm đó cũng y như con vậy, rõ ràng tính toán chuẩn xác rồi mà ngoài miệng vẫn cứ nói chỉ là suy đoán thôi."
Sau khi cẩn thận hồi tưởng lại chuyện năm đó, Thanh Đạo Tử đột nhiên nhảy dựng lên: "Bắc Thanh chết tiệt! Ta đã nói mà, làm sao hắn lại tính ra được đồ đệ của ta ở phương nào, thì ra đây là con của người trong lòng hắn! Chẳng trách, chẳng trách! Chẳng trách đứa nhỏ này không hợp học võ, mà lại hợp học thuật suy diễn hơn, chẳng trách thằng nhãi đó lại sớm giao hết tuyệt học cả đời cho ta!"
Không biết nghĩ đến điều gì, sắc mặt ông càng thêm khó coi: "Không lẽ việc hắn giả làm ăn mày cũng là để trêu tức ta, chỉ vì ta từng nói vài câu khó nghe?"
Đại loại như “chân trời góc bể đâu thiếu cỏ thơm, hà tất phải đơn phương một cành hoa”. Ông đã nói rồi mà, ánh mắt Bắc Thanh nhìn ông lúc đó không đúng!
Ở Tây Vực xa xôi, Bắc Thanh đột nhiên ho khan một tiếng, lực tay hơi mạnh hơn, khiến người đàn ông nằm trên giường không khỏi đau đớn kêu lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play