Mẹ nàng nghe được tin tức này thì hoàn toàn ngất đi. Vương Xuân Hoa lại đột nhiên vô cùng hoảng hốt, liền lập tức đến đòi lại tiền từ chị cả. Thế nhưng, Vương Xảo Hoa lại nói rằng lúc chuẩn bị đã dùng gần hết, chỉ còn thừa lại một chút ít. Tuy rằng Vương Xuân Hoa rất xót của, nhưng vẫn nghĩ rằng chút ít đó cũng phải lấy về. Thế nhưng, ai ngờ đúng là họa vô đơn chí, bên ngoài bỗng cãi cọ ầm ĩ, rồi có mấy gã đại hán hung thần ác sát mang theo hung khí xông vào nhà họ, nói là cậu út thiếu nợ cờ bạc, đã hẹn hai ngày nữa trả mà vẫn chưa thấy bóng dáng. Vì thế, số bạc ít ỏi đó cũng bị bọn chúng cướp đi mất.
Cha nàng tức không chịu nổi, bởi trong nhà thật sự là không còn tiền nữa! Nhưng đó dù sao cũng là đứa con trai duy nhất của ông. Cuối cùng, cha của Vương Diệu Tổ đã đi cầu xin khắp nơi nhưng đều bị từ chối, cho đến khi bà nội Tào thị đã già của hắn phải lấy ra số tiền dưỡng già của chính mình thì mới trả hết được nợ. Nếu không phải bà nội Tào thị lấy tiền ra thì nhà bọn họ đã bị đập phá tan hoang rồi.
Cuối cùng, Vương Xuân Hoa cũng không biết mình đã hoảng hốt trở về nhà như thế nào nữa.
Khoảng thời gian họ rời đi đã được vài ngày. Không khí u buồn trong thôn cũng dần dần dịu bớt. Lý thị cũng dần nguôi ngoai nỗi đau, nghĩ bụng dù thế nào thì cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Có người rời đi, mang theo chút buồn thương, nhưng cũng tiếp thêm dũng khí để người ở lại cố gắng sống tốt, bởi vì họ luôn mong chờ ngày trùng phùng.
Hứa Tri Nam cũng không còn kè kè bên mẹ nữa. Vừa lúc thời gian hồi chiêu mô phỏng cũng đã kết thúc, nàng có thể bắt đầu một lần mô phỏng mới. Hứa Tri Nam tìm cơ hội chào mẹ rồi vác giỏ lên núi, chuẩn bị tìm một chỗ vắng người để mở mô phỏng.
[Có muốn mở mô phỏng không, lần này mô phỏng tốn 50 đồng?]
[6 tuổi, nhờ ngươi cố gắng thu xếp, đại bá và cha ngươi đã lên đường đi Vĩnh Châu đánh giặc.]
[Do trong huyện ráo riết truy quét thổ phỉ nên đã khiến tên đầu lĩnh nhớ hận. Hắn cấu kết với sơn tặc, mai phục trên đường vận binh. Ngươi nhắc nhở đã được cha ngươi ghi nhớ trong lòng, nhưng hắn lại khó có thể mở lời với Phương Cừu. May mắn thay, cha ngươi lại quen được một người bạn mới, đúng lúc lại là em trai của Phương Cừu. Nhờ sự giúp đỡ của người này, cha ngươi đã thành công đem nghi ngờ của ngươi nói cho Phương Cừu hay. Phương Cừu cũng không hề lơ là mà nhanh chóng thiết quân luật trong đội ngũ, việc này gây bất mãn cho quan binh và lính dự bị.]
[Vì đã sớm có chuẩn bị nên cuộc tập kích của thổ phỉ đã thất bại. Mọi người vô cùng tin phục và cảm kích Phương Cừu. Nhờ vậy mà cha ngươi được Phương Cừu coi trọng hơn. Họ đã đến Vĩnh Châu an toàn.]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT