"Ngoài các trường học, tổ chức các trường dạy nghề, mời những người thợ thuộc đủ mọi ngành nghề đến dạy kỹ năng cho dân chúng."
"À phải rồi, tìm những người có học thức trong số dân tị nạn, dân di cư, để họ về các thôn quê mở các lớp xóa mù chữ."
Hứa Tri Nam xoa tay, quyết tâm muốn vòng hào quang [Ba Phần Mạch Văn] bao phủ toàn bộ huyện An!
Nhưng nghe đến đây, Đỗ Chương có chút do dự:
"Hứa cô nương, việc tìm thầy dạy thì không nói làm gì. Nhưng thợ thủ công của triều Đại Tấn sẽ không dễ dàng truyền nghề gia truyền của mình ra ngoài đâu."
Nhị thúc của Hứa Tri Nam khi đó đã phải làm không công tám năm cho một người thợ mộc tay nghề bình thường, cẩn trọng, chịu thương chịu khó, cuối cùng phải nhờ vào việc lấy lòng con gái ông ta mới đi đường tắt học được nghề. Qua đó có thể thấy việc biết một nghề quan trọng đến mức nào. Ngay cả Hứa Tri Nam khi chọn lựa nhân tài trong [Máy Mô Phỏng] cũng đặc biệt chú trọng kỹ năng và tay nghề. Nhưng số thợ mộc, thợ đan lát, thợ xây mà nàng mô phỏng ra cũng không nhiều, người có tài năng đặc thù lại càng ít.
"Chuyện này ngài yên tâm, cứ tuyển người trước đã. Bên này tôi cũng sẽ tìm kiếm nhân tài đưa đến các trường học làm thầy dạy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play