Thấy ở đó cũng có không ít người đang chờ, Vương Đa Ngư vơi đi phần nào nghi ngại, cẩn thận kéo một người đàn ông cũng dắt díu cả nhà già trẻ lại hỏi chuyện.
"Tại hạ là Vương Đa Ngư, không biết huynh đài xưng hô thế nào?"
Người đàn ông kia cũng vội vàng giới thiệu: "Tại hạ Thường Chính Thanh."
Hai người còn chưa kịp nói thêm vài câu, Lý Nhân Nhượng đã ngắt lời: "Lão Trần, cho xe chạy đi. Chuyến này người cũng gần đủ rồi, có thể đi trước."
Lão Trần tỏ ý đã hiểu, rồi giục những người dân tị nạn còn đang ngơ ngác phía dưới nhanh chóng lên xe.
Lão Trần này cũng từ Vĩnh Châu đến, ban đầu ông ta phụ trách lái xe cho Hằng Vương. Theo như lời Lão Trần kể, Hằng Vương từng sai ông đưa đón Chu thư sinh vài lần, cũng không xảy ra chuyện gì. Vì vậy, ông ta nghĩ nát óc cũng không hiểu mình đã đắc tội gì với Chu thư sinh, đến nỗi rơi vào kết cục thê thảm như vậy.
Thấy Lão Trần vẻ mặt vừa tức giận vừa uất ức, Hứa Tri Nam biết rõ chân tướng, lặng lẽ cất bức thư kể công của Chu thư sinh vào tay áo, rồi chuyển vào không gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play