Đương nhiên là thật rồi! Vì người bỏ tiền chính là mình mà! Ánh mắt sắc như dao của Hứa Tri Nam không ngừng liếc về phía Đỗ Chương.
Nhưng Hà đạo cô lại chẳng vui vẻ nổi, nàng tức đến mức đi đi lại lại tại chỗ: "Được lắm Đỗ Chương, ta bị ngươi hại thảm rồi!"
Trời đất ơi, lừa mình đến An huyện, ai ngờ bên trong lại toàn là cạm bẫy! Thôi thì cũng được, dù sao tiền là thật, cũng không phải chuyện gì to tát. Xem ra Đỗ Chương cũng nắm được điểm này nên mới tiền trảm hậu tấu lừa mình. Chỉ là nếu sớm biết sư huynh của mình cũng ở An huyện này, thì có đánh chết nàng cũng không đến! Giờ thì hay rồi, hoàn toàn không trốn thoát được. Vốn định lừa sư huynh vào nha môn, mình cầm tiền rồi nhân cơ hội chuồn đi, nhưng huyện lệnh lại là Đỗ Chương, Hà đạo cô tự thấy mình đừng hòng chạy thoát, những ngày tháng tiêu dao tự tại của nàng coi như chấm dứt.
Lão ăn mày sao lại không nhìn ra ý đồ của nàng, lập tức lôi chuyện cũ ra tranh cãi với nàng.
Thấy hai người lại bắt đầu tranh cãi, Hứa Tri Nam vẫy tay gọi Đỗ Chương lại: "Đỗ đại nhân, một trăm lượng bạc đấy, ngài có biết một trăm lượng khó kiếm đến mức nào không?"
Đỗ Chương ho khan hai tiếng: "Đây mới chỉ có một người thôi. Hà đạo cô này tuy xem mệnh không đáng tin, nhưng cô ấy lại có một tài năng rất lợi hại."
"Ồ?" Hứa Tri Nam tỏ ra hứng thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play