Chẳng đợi Hoắc Vọng Bắc uống xong, Hứa Quyện Bách đã một hơi uống cạn chén trà của mình. Thấy vậy, Hoắc Vọng Bắc cũng đành nhấp một ngụm trà.
Họ nhìn nhau một lát, rồi Hoắc Vọng Bắc lên tiếng: "Hứa cô nương, hôm nay là ta đã mạo phạm. Chỉ là vừa trông thấy cô nương, trong đầu ta lại không ngừng hiện lên vô số đoạn ký ức hỗn loạn." Hắn ngừng một lát rồi nói tiếp: "Nhưng ta lại cảm thấy mình như một người ngoài cuộc, chỉ đứng nhìn câu chuyện về Thảo Nha và vị tướng quân nọ diễn ra trong tâm trí."
Hứa Quyện Bách vô thức siết chặt chén trà trong tay: "Tướng quân nói đùa chăng?"
Hoắc Vọng Bắc lắc đầu, giọng ngập ngừng: "Ta cũng không biết vì sao nữa. Chỉ cần mường tượng lại những đoạn ký ức ấy, ta lại cảm thấy khổ sở và hoảng loạn từng cơn, như thể đã đánh mất thứ gì đó vô cùng quan trọng."
Nhìn Hứa Quyện Bách điềm tĩnh thong dong trước mặt, trong đầu Hoắc Vọng Bắc bất giác hiện lên một gương mặt lấm lem bùn đất nhưng ánh lên vẻ quật cường, và tai hắn bắt đầu vọng về những tiếng nói xì xào.
"Cô đầu bếp mới tới nấu ăn ngon thật đấy! Tiếc là tuổi còn hơi nhỏ."
"Ngươi không muốn sống nữa à? Người này do chính tướng quân mang về đấy! Theo ta thấy, tướng quân chắc là để ý cô ta rồi, không thì sao lại che chở đến vậy. Tuy người này gầy gò ốm yếu, lại còn đen nhẻm, nhưng tài nấu ăn thì không chê vào đâu được, làm thiếp cho tướng quân cũng thừa sức."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT