"Các ngươi đã bán mạng cho Lý huyện lệnh cả đời, ngươi đó Đoạn Tường, thậm chí còn là em vợ của hắn. Vậy mà chỉ vì một sự cố ngoài ý muốn, các ngươi kẻ thì bị tra tấn, người thì bị truy sát, sau này chỉ có thể sống chui lủi như chuột, không căm hận sao?"
Hận chứ, sao lại không hận. Cao Trường và Đoạn Tường lúc này đối với Lý huyện lệnh có thể nói là hận thấu xương, nhưng đồng thời, họ cũng căm hận lẫn nhau. Nếu không phải ngày đó đối phương vung tay đánh nhau, bọn họ sao lại rơi vào nông nỗi này.
Phản ứng của hai người đều được Hứa Tri Nam thu hết vào tầm mắt. Càng căm hận đối phương thì càng tốt.
"Các ngươi có biết kẻ thù không đội trời chung của Lý huyện lệnh là ai không?"
Nghe câu hỏi này, hai người cố gắng nhớ lại.
"Là Tào huyện lệnh ở Bành huyện kế bên." "Tào huyện lệnh."
Hai người này ngày xưa học cùng trường, nhưng Lý huyện lệnh luôn bị Tào huyện lệnh đè đầu cưỡi cổ. Lý huyện lệnh dựa vào mối quan hệ bên vợ, được điều đến An huyện giàu có làm huyện lệnh, còn Tào huyện lệnh thì lại phải đến Bành huyện cằn cỗi. Việc này khiến Lý huyện lệnh được một phen vênh váo tự đắc, còn chạy đến trước mặt Tào huyện lệnh ra oai nữa. Nhưng chưa đầy mấy năm, tình thế đã đảo ngược. An huyện của bọn họ ngày càng nghèo đi, còn Bành huyện lại ngày càng phát triển. Nếu không phải thời buổi loạn lạc, Tào huyện lệnh sớm đã thăng quan, có lẽ còn là cấp trên trực tiếp của Lý huyện lệnh ấy chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT