Cậu ta quay đầu lại, nhìn thấy người em họ trầm mặc bên cạnh, có chút ghét bỏ mà xê dịch chỗ ngồi. "Dì ơi, chúng ta đi Vĩnh Châu tại sao cứ nhất định phải mang theo em họ làm gì? Cứ để nó ở lại kinh thành không tốt hơn sao?"
Người phụ nữ nhìn đứa con trai vẫn luôn trầm mặc của mình một cái, rồi dời ánh mắt đi, kéo Tiêu Huyền lại vỗ về: "Huyền Nhi, chúng ta phải mang theo em họ con đến Vĩnh Châu tìm dượng con. Phụ hoàng con trước khi mất đã ban Vĩnh Châu cho con làm đất phong, chúng ta bất đắc dĩ mới phải rời khỏi kinh thành. Nếu không phải con cứ luôn kêu không khỏe, đòi nghỉ ngơi, thì giờ này chúng ta đã sắp đến Tịnh Châu rồi."
Tiêu Huyền bĩu môi, tự thấy mình đuối lý, nên không làm mình làm mẩy nữa.
"Dì ơi, tối nay có chỗ dừng chân rồi, có thể lấy chút nước tắm rửa được không ạ?"
Người phụ nữ gật đầu: "Mới vừa đổi được ít nước, đợi lát nữa sẽ sai hạ nhân hầu hạ con tắm gội."
"Dì, con muốn dùng loại xà phòng thơm mùi tre của Thường Châu cơ." Tiêu Huyền tiếp tục làm nũng.
"Được rồi, chiều con, tất cả đều chiều con. Chỉ có điều thứ đó cũng không còn nhiều lắm. Thường Châu chỉ vận chuyển một lô đến đây rồi không có thêm nữa. Cũng không biết tên Hoắc Chiếu kia nghĩ thế nào, tiền đưa đến tận miệng mà cũng không biết đường kiếm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play