Mua sắm xong, Hứa Tri Nam chuẩn bị về nhà thì lại gặp Hứa Mạn Nương mặt mày xám xịt. Hứa Tri Nam biết việc buôn bán thuốc viên của cô ta gặp trở ngại. Huyện Minh vốn dĩ không lớn, thuốc này lại đắt tiền, người mua nổi không có bao nhiêu. Mấy kẻ ăn chơi trác táng đó dù có mười cái thận cũng không dùng hết nổi số thuốc tráng dương đang bán trên thị trường.
Ánh mắt hai người chạm nhau, sắc mặt Hứa Mạn Nương lập tức tối sầm lại.
Có lẽ không muốn bị người khác thấy bộ dạng lôi thôi của mình, Hứa Tri Nam rất ý tứ mà quay đầu đi, vờ như không nhìn thấy đối phương.
Hứa Mạn Nương nhìn Hứa Tri Nam đánh xe ngựa đi xa, hít một hơi thật sâu, tự nhủ không được xúc động. Gần đây không đáng vì chuyện của người khác mà phân tâm. Huống chi bọn họ dù có huy hoàng thế nào, cũng chỉ sống được chưa đầy một năm nữa thôi.
Lưu lại huyện Minh, đằng nào cũng là một con đường chết.
Hứa Mạn Nương cố nén sự bực bội trong lòng. Nhiệm vụ trước mắt của cô ta vẫn là kiếm tiền, sau đó cứu gã đàn ông kia, rồi tìm cách theo hắn đến Vĩnh Châu. Đời trước thiên hạ đại loạn, dân chúng lầm than, chỉ có Vĩnh Châu là còn một chút cơ hội sống sót. Đời này cô ta chiếm được lợi thế đi trước, đáng tiếc lại bị tin tức giả đánh lừa, lãng phí mất mấy tháng trời.
Mỗi khi nhớ tới, Hứa Mạn Nương không khỏi nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ ngầu. Nàng không tránh khỏi việc giận cá chém thớt kẻ đã tung tin giả, nhưng nghĩ đến vinh hoa phú quý nửa đời sau, lại cố nhịn xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT