Có lẽ do ảnh hưởng từ kết quả mô phỏng lần trước, trong lòng nàng có chút bóng ma. Vừa hay bản thân cũng có sẵn kỹ năng, sao không tự mình học nghề mộc luôn cho chắc ăn? Tiếc là huyện của các nàng không có đường sông hay đường biển, nên không có thuyền, càng đừng nói đến tìm thợ đóng thuyền để nàng nâng cấp kỹ năng.
Thời tiết thật sự trở lạnh hơn rất nhiều, Tết cũng sắp đến.
Hứa Tri Nam phát hiện mẹ mình đôi khi lộ ra vài phần sầu bi, liền hiểu rằng mẹ đang nhớ cha.
Đến lúc này, Hứa Tri Nam mới nhớ tới người cha "tiện nghi" kia của mình, không biết giờ ông ấy ở Vĩnh Châu thế nào rồi.
Người bị hai mẹ con nhắc mãi, Hứa Chí Vượng, lúc này đang theo sau Hoắc tướng quân, cải trang chuẩn bị ra khỏi doanh trại.
Hứa Chí Vượng xoa xoa tay, rồi hà một hơi. Mùa đông ở Vĩnh Châu lạnh hơn quê nhà nhiều. Nghĩ vậy, anh lại kéo chặt chiếc áo bông trên người. Chạm vào áo bông, anh lại nhớ đến vợ con ở nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT