"Hôm nay nóng thật đấy. Bao giờ mới mưa nhỉ?" Thảo Nha đưa tay lau mồ hôi trên mặt.
Nghe vậy, Hứa Tri Nam liếc nhìn Hứa Mạn Nương đang đi ngang qua ở bờ ruộng phía đối diện. Thảo Nha à, em hỏi nhầm người rồi đó.
Thấy Thảo Nha nóng đến chịu không nổi, Hứa Tri Nam đưa một chiếc khăn ướt cho cô bé. Thảo Nha cảm kích nhận lấy, lau lau cổ.
Tầm mắt Hứa Tri Nam vô tình dừng lại trên cổ Thảo Nha, không khỏi thắc mắc: "Thảo Nha, vết này trên cổ em là bớt à?"
Thảo Nha nghiêng đầu, vẻ không rõ ý vị sờ sờ vết sẹo tròn ở đó: "Cái này ạ? Hồi nhỏ bị cha em đánh, đầu đập vào đá nên thành sẹo. Vì không có thuốc bôi nên vết thương cứ lở loét mãi, thành ra mới để lại cái sẹo này."
Phì! Cha của Thảo Nha đúng là đồ bỏ đi, tốt nhất là chết ở chiến trường đừng có quay về nữa. Hứa Tri Nam thầm hung hăng chửi rủa trong lòng. Haizz, nói mới nhớ, hình như nàng đã quên bẵng mất người cha cũng bị đưa ra tiền tuyến của mình rồi.
Thảo Nha nói xong, định trả lại khăn cho nàng, nhưng Hứa Tri Nam bảo cô bé cứ quàng lên cổ, lát nữa nóng thì lấy ra lau mồ hôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play