Quả nhiên.
Con chó lười này ban ngày ngủ đã đủ giấc, buổi tối kiểu gì cũng lại bày trò phá phách.
Thường Du không phát cáu, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười trông thân thiện, nhưng chẳng mấy thật lòng.
“Vào đi, chúng ta bàn bạc chút xem tối ăn gì.”
Nhan Quân Diệp còn tưởng Thường Du biết mình ăn được đồ của con người, định cải thiện khẩu phần cho mình, nên vừa lắc đuôi vừa vui vẻ đi theo anh vào nhà.
Trong đầu toàn nghĩ đến lẩu cay, xiên que, nào ngờ đi theo anh đến tận phòng tắm mà vẫn chưa nhận ra có gì sai sai.
Đến khi bị nắm chặt gáy mới sực tỉnh, vội vàng giãy giụa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT