Bên trong khô cằn, thiếu thốn, trên vùng đất đỏ cằn cỗi chỉ có một hang đá lớn, Hắc Long trú ngụ ở đó, vuốt ve một đống tiền vàng dưới móng vuốt, những đồng tiền vàng đó chính là dấu ấn ký ức của Phó Văn Vũ.
Hắc Long giấu tiền vàng rất kỹ, không cho Giang Tranh chạm vào dù chỉ một chút.
Lúc đó nàng cũng không để ý, không khí quá khô hạn khiến nàng cảm thấy rất khó chịu, vội vàng dọn dẹp đá vụn cành khô tích tụ trong hang động rồi rút khỏi cảnh giới tinh thần của Phó Văn Vũ.
Những đá vụn cành khô đó chính là nhận thức tiêu cực cụ thể hóa của Phó Văn Vũ, nếu những nhận thức tiêu cực này tích lũy quá nhiều sẽ khiến các lính gác rơi vào chứng cuồng loạn.
Đây cũng là lý do tại sao lính gác lại khẩn thiết cần có người dẫn đường.
Ngay khi Giang Tranh còn đang do dự không biết nên bắt đầu với ai trước, Phó Văn Thanh lại một lần nữa hiểu ý.
Hắn ngồi xuống ghế sofa, đưa trán đến gần tay Giang Tranh: “Bắt đầu đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT