Nguyễn Trăn hoảng loạn lắc đầu: “Ta không có, ta không muốn hại người! Lúc đó ta đã không nhìn rõ mọi thứ… Ta không cố ý!”
“Không cố ý? Ngươi cho rằng tất cả bọn họ đều mù sao? Ngươi có sức đẩy Giang Tranh ngã xuống, không có sức bò dậy tiếp tục chạy sao? Ngươi dám nói ngươi thật sự không có tư tâm?” Người hướng dẫn đó dồn ép.
Nguyễn Trăn ấn lên vết thương đang bắt đầu lành, cúi đầu nước mắt tuôn rơi: “Ta thật sự không cố ý… Ta quá sợ hãi, căn bản không nhận ra trong tay mình cầm cái gì?”
Mọi người nhìn dáng vẻ đáng thương đau đớn của nàng, không nói gì nuốt xuống những lời chất vấn sắp tuôn ra. Bất kể nàng có cố ý hay không, chuyện đã xảy ra rồi, bọn họ nói gì cũng không mang Giang Tranh trở về được.
Mọi người không còn chỉ trích Nguyễn Trăn nữa, nhưng cơ thể lại vô thức rời xa nàng.
Trong đôi mắt cúi thấp của Nguyễn Trăn đầy căm hận, tại sao lại nói nàng như vậy?
Nàng thật sự không cố ý mà! Nàng thật sự không muốn giết Giang Tranh…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT