Không còn đường ống nối bên dưới, đáy bể đã tích một lớp chất nhầy lấp lánh mỏng.
Giang Tranh nhìn về phía An Đức Liệt, hỏi: “Đây là thứ gì?”
An Đức Liệt cố sức nuốt nước bọt, toàn thân căng thẳng đến mức bất thường: “Nó là chủ nhân của ta… Đừng đến gần nó, vứt nó đi! Nhanh lên!”
“Chủ nhân? Một bộ não?” Giang Tranh cảm thấy khó tin, An Đức Liệt sợ là đã phát điên rồi.
An Đức Liệt thở ngày càng gấp gáp: “Các ngươi vừa rồi hẳn là nên để nó ở đó cho nó nổ… Tại sao không nổ nó đi! Nó là quỷ dữ… Nó… có thể… khụ khụ…”
An Đức Liệt nói đến cuối cùng đã gân xanh nổi lên, như thể có thứ gì đó đang bóp nghẹt cổ họng hắn.
Mặt hắn bị bóp đến tím bầm, vẫn chết nhìn chằm chằm bộ não muốn nói điều gì đó, dáng vẻ như đang liều mạng chống cự với thứ gì đó, dù có chết cũng muốn nói ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play