Quả nhiên như Phó Văn Thanh đã nói, việc thành lập một viện nghiên cứu không phải là chuyện nhỏ, không có nguồn năng lượng công suất lớn thì không thể làm được những điều này.
Đi qua hành lang kim loại sáng đèn, Dạ Oanh dẫn họ đến một phòng nghỉ. Một người dẫn đường với vẻ mặt mơ màng đang ngồi trên giường ngẩn ngơ.
“Nguyễn Trăn?” Giang Tranh ngạc nhiên, thật không ngờ lại nhìn thấy nàng ở đây.
“Ngươi chính là người dẫn đường đã đánh ngất An Đức Liệt?”
Nguyễn Trăn nghe thấy giọng nói quen thuộc, đột nhiên nhảy khỏi giường lao về phía Giang Tranh: “Là ngươi! Đều là vì ngươi! Ngươi suýt chút nữa đã hại chết ta, ngươi có biết không!”
Dạ Oanh đưa tay chặn động tác của nàng, đẩy người lại về giường: “Đừng kích động, nói cho Giang Thủ Tịch biết những gì ngươi biết.”
“Ta biết những gì? Chẳng phải tất cả những gì ta biết đều là do ngươi tiết lộ cho ta sao?” Nguyễn Trăn mắt đỏ hoe gào lên trong tuyệt vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play