“Ngươi cùng lắm chỉ là thuận nước đẩy thuyền… Đừng tìm cớ cho bọn họ nữa, trước đây vì mặt mũi của mẹ ta, ta thật sự rất vui lòng giúp bọn họ, nhưng bọn họ không thể làm chuyện có lỗi với ngươi rồi còn cho rằng đó là lẽ đương nhiên mà chỉ trích ngươi… Bọn họ căn bản không biết ngươi tốt đến nhường nào!”
Giang Tranh cười, dùng trán mình chạm vào trán hắn, thì thầm: “Ta hình như từ đầu đến cuối vẫn chưa nói lời cảm ơn với ngươi… Cảm ơn ngươi đã cứu ta trước đây, bây giờ lại bảo vệ ta… Cảm ơn ngươi yêu ta một cách cẩn thận như vậy.”
Khuôn mặt tinh xảo mềm mại của thiếu nữ gần trong gang tấc, trong mắt mang theo chút tình ý, loại mê hoặc không tự biết vẻ đẹp đó, khiến Phó Văn Thanh càng thêm chìm đắm.
Phó Văn Thanh đưa tay xoa gáy nàng, ép nàng đến gần mình hơn nữa.
Hơi thở thanh nhã đan xen, dẫn đường tố và pheromone rục rịch.
Giang Tranh chủ động cúi đầu hôn lên mu bàn tay hắn, ngăn cản động tác càng ngày càng gần của hắn.
“Sau này ta và bọn họ là người cùng một thuyền rồi, ngươi phải nhanh chóng thực hiện kế hoạch của mình, đến lúc đó có thể đường đường chính chính bảo vệ ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play