Xe bay bay qua bức tường khổng lồ từ trên cao, bay gần mười phút rồi bắt đầu hạ xuống.
“Xe của chúng ta không thể đi quá sâu, từ trường bên trong vùng hoang mạc rất không ổn định, thiết bị định vị trong xe có lẽ sẽ mất hiệu lực. Vì vậy chúng ta sẽ hạ cánh gần đây rồi đi bộ vào sâu hơn.”
Phó Văn Thanh nhìn xuống bên dưới, rồi giải thích với Giang Tranh, “Bên dưới hẳn là điểm tiếp tế của quân bộ để thăm dò vùng hoang mạc. Sương mù là nơi yếu nhất của khu vực này.
Chúng ta dừng xe bay ở đây tương đối an toàn, nếu gặp nguy hiểm cũng có thể thông qua trạm di động trong xe để gửi tín hiệu cầu cứu.”
Giang Tranh gật đầu, đội của Phó Văn Thanh quả thực rất có kinh nghiệm, nàng là người chưa từng đi xa, vẫn nên nhìn nhiều nói ít thì tốt hơn.
Trại tạm thời là một căn nhà thép đơn giản, Phó Văn Thanh và bọn họ tìm thấy một ít vật tư dự phòng, và không ít đạn dược.
Bọn họ không động đến những thứ này, khi xuất phát bọn họ đã chuẩn bị đủ vật tư, có thể duy trì tính cơ động lý tưởng nhất, nhiều hơn sẽ ảnh hưởng đến sức chiến đấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play