Diệp Oanh lập tức đẩy đầu Sầm Tẫn ra, ngồi dậy khỏi giường, “Dậy rồi, ngươi đi xuống lầu đợi ta một chút, ta lập tức xuống.”
“Tốt, vậy ngươi nhanh lên. Ông nội có vẻ rất vội.”
Sầm Tẫn nhíu mày, vô cùng bất mãn trừng mắt nhìn cánh cửa, như đang trừng người đang nói chuyện ngoài cửa. Hắn đứng dậy vươn vai, không biết từ đâu lấy ra một chiếc mặt nạ quen thuộc. Làm cũ màu đen vàng viền bạc, nhìn có vẻ giản dị không bắt mắt, đeo lên che khuất gần một nửa khuôn mặt hắn, cũng vừa vặn che khuất vết sẹo trên xương mày trái.
“Đi thôi.”
Diệp Oanh nhìn chằm chằm chiếc mặt nạ, khóe miệng co giật, đúng là hắn. Kiếp trước nàng đối với chiếc mặt nạ này quả thực là nhớ mãi không quên. Dù sao đối mặt với một cường giả có thể trong nháy mắt thoát khỏi sự khống chế dị năng của nàng, một người tùy thời tùy khắc có thể giết chết nàng mà không bị truy cứu, khiến nàng sợ hãi rất lâu.
Diệp Oanh biến mất tại chỗ, từ không gian đi ra đã thay quần áo xong. Trong miệng còn ngậm một quả nho. Nàng nhét một quả nho khác vào miệng Sầm Tẫn. Nho trồng trong không gian của nàng so với nho bình thường lớn hơn rất nhiều, quả nàng nhét vào chỉ nhỏ hơn quả trứng một vòng. Cố nhét vào miệng Sầm Tẫn, khiến hắn nhất thời có vẻ mặt dữ tợn. Khi nhận ra là một quả nho, hắn mới nhanh chóng nhai nuốt luôn cả vỏ.
“Thật ngọt. Lúc này mà còn ăn được trái cây ngọt như vậy, chỉ sợ chỉ có ngươi. Sau này khẩu phúc của ta liền dựa vào ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT