“Ngươi, ngươi dám……” Người đàn ông còn chưa nói hết lời, đã bị Diệp Oanh đá văng ra. Nàng một tay nhấc gạo lên ném trả vào cốp xe, rồi nhìn về phía Mạnh Kiện Thanh.
“Lão Mạnh, ông về xe ngồi đi đừng ra ngoài nữa. Chỗ này cứ giao cho chúng ta xử lý.”
Bà lão nhìn hai tay bị chặt đứt cả cổ tay của đồng bọn, chân mềm nhũn lại ngồi xuống đất. Diệp Oanh đi tới, cầm Đường Đao chỉ vào cổ họng bà ta.
“Nhường đường cho bọn họ.”
Bà cô run rẩy nói: “Đừng, đừng giết ta. Ta lập tức cho người dọn đường.”
Diệp Oanh nhìn đám người vốn vây quanh, ngoan ngoãn dọn sạch con đường phía sau xe của bọn họ, bèn thúc giục Trần Thâm cùng bọn họ quay về xe để đi tiếp.
Sau khi Diệp Oanh lái xe đi một đoạn, bỗng ngửi thấy mùi máu tanh. Mùi máu ngọt tanh của người khác với mùi tanh báo thù của xác sống là khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT