Lâm Minh Phương có chút do dự giơ năm ngón tay ra, Trần Thâm nhíu mày, "Năm mươi người?"
Lâm Minh Phương sắc mặt khó coi, còn chưa mở miệng Diệp Oanh đã đoán ra.
"Năm người?"
"Ừm." Lâm Minh Phương xấu hổ không ngẩng đầu lên được, Diệp Oanh mấy người im lặng. Tần Huyên Huyên tức giận dậm chân.
"Ngô Thường Hưng cái tên chó chết này! Ăn tướng cũng quá khó coi! Cho đến vừa rồi còn ân cần với Mạnh Lão lắm. Trong ngoài đều là nịnh hót, muốn Mạnh Lão ở lại Nam Thị. Bây giờ thì hay rồi, không có được thì muốn hủy diệt? Đường về Kinh xa như vậy, năm người! Cho bọn ta năm chiến sĩ, cùng bọn ta trên đường về Kinh đi đưa chuyển phát nhanh cho zombie à? Hắn dám đấy!"
Diệp Oanh cười nhạt lắc đầu, "Lâm đội, hẳn là Ngô Thường Hưng còn có lời muốn nhắn với Mạnh Lão đi?"
"Không sai. Hắn nói vì sự an toàn của Mạnh Lão, có thể đợi bọn ta tiếp ứng người sống sót ở Lăng Hải xong, rồi phái người hộ tống bọn ngài về Kinh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT