Thẩm Lạc cùng Nhiếp Thải Châu sóng vai bước đi, đi được một đoạn khá xa, không ai mở miệng nói lời nào.
"Biểu muội, chuyện tu hành tuy cần cần cù nhưng cũng nên thuận theo tự nhiên, sao lại liều mạng như vậy?"
Cuối cùng, vẫn là Thẩm Lạc phá vỡ sự im lặng, mở miệng hỏi.
Chỉ là nói xong, hắn lại cảm thấy có chút buồn cười, tu vi của Nhiếp Thải Châu bây giờ cao hơn hắn không ít, nói như vậy ít nhiều có hơi ra vẻ dạy đời.
"Không còn cách nào khác, sau khi bị sư phụ đưa về sơn môn, ta vẫn luôn muốn trở về, nhưng người không cho phép, còn ra lệnh rằng trước khi tu vi đạt tới Đại Thừa kỳ, tuyệt đối không được rời khỏi sơn môn."
Nhiếp Thải Châu nói.
"Sư phụ đối xử với muội không tốt sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT