Một ngày một đêm sau, Thẩm Lạc mới từ mật thất trong động phủ bước ra, đã thay một bộ y phục sạch sẽ, vết thương trên người cũng đã lành hẳn, chỉ có sắc mặt trông vẫn còn hơi tái nhợt.
Hắn ngồi xuống trong đại sảnh, lấy ra Thiên Sách, nhưng không có ý định tiến vào trong đó nữa.
Tam Mục Thiên Tướng kia đáng sợ như vậy, với thực lực hiện tại của hắn, tuyệt đối không thể thu phục được.
Hắn cảm ứng một chút về phía lão giả áo bào trắng và những người khác, không thấy có tin tức gì truyền đến, liền cất Thiên Sách đi, lấy ra ngọc giản có được từ di tích Tụ Bảo Đường để xem xét.
Mấy ngày tiếp theo, Tích Lôi Sơn rất yên bình, đám Ma tộc không đến tấn công, nhưng cũng không lùi lại, Ngưu Ma Vương và Vạn Tuế Hồ Vương thì bận rộn bài binh bố trận.
Mấy ngày nay Thẩm Lạc sống rất thanh tịnh, mỗi ngày đều ở trong động phủ vận công chữa thương, củng cố cảnh giới.
Vạn Tuế Hồ Vương tuyên bố với toàn tộc về việc Thẩm Lạc trở thành khách khanh trưởng lão, đa số thành viên của Ngọc Hồ nhất tộc đều tỏ vẻ hoan nghênh. Lúc rảnh rỗi, hắn còn đến thư phòng của Ngọc Hồ tộc hai lần để tra cứu điển tịch, tộc nhân Ngọc Hồ cũng không hề ngăn cản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT