Thẩm Lạc không dừng lại, lại đi thẳng đến cửa đông, đáp xuống trước một gác lửng có cột chống bị gió cát thổi gãy, sắp sụp đổ. Hắn giơ tay đỡ lấy cột trụ, để người trong lầu có thể an toàn thoát ra.
Sau khi cứu những người này, hắn khẽ thở phào, định đi đến nơi tiếp theo thì chợt nghe ở cửa thành vang lên một tiếng "đing" giòn giã, một bóng người mơ hồ từ trong gió bụi cát vàng chậm rãi bước vào.
Thẩm Lạc ngưng thần nhìn lại, liền thấy đó là một hành cước tăng nhân tay cầm bát, tay chống tích trượng, mình vận y phục rách nát. Da y ngăm đen, môi khô nứt, nhưng vẻ mặt lại vô cùng bình thản.
Trên lưng y đeo một chiếc rương tre cũ kỹ, chân đi một đôi giày cỏ đã mòn vẹt, chậm rãi bước vào thành, ngẩng đầu nhìn bầu trời vàng vọt, trong mắt tràn đầy vẻ bi mẫn.
"Yêu nghiệt lớn mật, không lo tu hành, còn dám họa loạn bá tánh?"
Chỉ nghe y quát lớn một tiếng, chiếc bát đen kịt trong tay lập tức giơ lên trời.
Trong bát bỗng sáng lên một luồng thanh quang, từng cơn gió mát từ miệng bát cuồn cuộn tuôn ra, từ phía đông thành quét về phía tây, tức thì cuốn sạch tất cả cát bụi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT