"Tự nhiên là được." Thẩm Lạc nhìn Ngao Quảng, gật đầu đáp.
Những người còn lại thì nhao nhao quay đầu nhìn lại, trong mắt ít nhiều có chút kinh ngạc.
Đợi đến khi tất cả mọi người rời khỏi đại điện, Ngao Quảng vung tay lên, một khối thủy dịch ngưng kết thành một chiếc ghế, đặt ở phía dưới bậc thang.
Thẩm Lạc nói lời cảm tạ, rồi thuận thế ngồi xuống.
"Lần trước nghe Hoằng nhi nhắc đến Thẩm tiểu hữu, đã là chuyện mấy trăm năm trước, những năm gần đây không biết Thẩm tiểu hữu tu hành ở nơi nào?" Ngao Quảng mở miệng hỏi.
Thẩm Lạc nhíu mày, thầm nghĩ, đây là muốn điều tra hành tung của ta sao.
"Vãn bối trước đây vẫn luôn bế quan tu hành trên Phương Thốn Sơn, rất ít khi hành tẩu thế gian. Sau khi tông môn gặp biến cố, mới từ trên núi chạy xuống. Tự cảm thấy tu vi không đủ, nên vẫn luôn đông trốn tây núp, âm thầm tu luyện. Lần này đi qua Đông Hải, cũng là bị yêu ma truy sát nên mới chạy tới đây." hắn thần sắc tự nhiên, cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT